Khi bạn vào blog của mình bạn tự hỏi rằng điều gì thôi thúc bản thân mình viết mỗi ngày, đó là đì gì đó ngoài công việc chính của mình thì đều đặn mình đều viết về một chủ đề gì đó nó trải dài từ chủ đề sức khỏe, tài chính, kinh tế đến công nghệ và nhiều lĩnh vực khác nhau. Dĩ nhiên mình không đặt mục tiêu là người có kiến thức và sự hiểu biết như một quyền bách khoa toàn thư sống.
Kiểu hỏi gì cũng biết, điều gì cũng am tường. Kỳ thực điều thôi thúc bản thân mình làm những điều này đó chính là việc mình đói tri thức, khi bạn đói tri thức đồng nghĩa với việc mình luôn khao khát được học tập tìm hiểu mỗi ngày, sự thôi thúc này là động lực để bản thân dành cho việc và sáng tạo các nội dung học thuật cũng như các nội dung về kiến thức cách lĩnh vực.
TẠI SAO NÊN CHIA SẺ KIẾN THỨC MỖI NGÀY
Theo phương pháp học tập Feynman gồm 4 bước như sau:
- Bước 1: Chọn một chủ đề cần học
- Bước 2: Giải thích chủ đề với ngôn ngữ đơn giản
- Bước 3: Xác định các kiến thức mà chủ đề còn thiếu sót để nghiên cứu thêm
- Bước 4: Đơn giản hóa thông tin và lặp lại.
Từ các bước học tập này, bạn có thể dễ dàng thấy rằng việc học tập đơn giản là quá trình hấp thụ đến tiêu hóa và phát ra/nói lại. Nếu quá trình đấy diễn ra thuận lợi thì các kết nối thần kinh của chủ đề đó sẽ được hình thành, bạn càng nghiên cứu sâu và mở rộng chủ đề đó thì các kết nối càng mạnh mẽ, để rồi nó thành kiến thức của bạn.
Khi bạn vận dụng hay bạn diễn đạt lại kiến thức đó thì các kết nối các sẽ được huy động để rồi có thể dẫn đến kết nối vững chắc hơn theo hai hướng kiến thức: Kiến thức được ôn tập và kết nối chặt chẽ; Kết nối thần kinh mới được hình thành với một vùng não bộ nào đó để từ đó bạn hiểu rõ hơn kiến thức hay hình thành tư duy mới.
Chính vì lẽ đó, viết blog chính là quá trình bước hai giải thích chủ đề bằng ngôn ngữ đơn giản có thể hiểu được. Bạn nghĩ bạn chính là người đọc, người đọc phổ thông có thể hiểu nó thì điều đó có nghĩa là bạn đã hiểu phần kiến thức này. Tiếp theo khi bạn đọc lại là bạn đang ở bước ba khi mà bạn thấy thiếu sót trong chủ đề và tiếp tục mở rộng các bài viết của bản thân mình đến khi bạn có sự hiểu biết sâu về chủ đề bạn đã học.
Chính điều này là lý do mà mình viết bởi mình hiểu chia sẻ chính là cách để học lại, viết càng nhiều đọc đi đọc lại càng nhiều thì kiến thức của mình càng đủ sâu càng đủ rộng để giải thích vấn đề một cách chặt chẽ.
ĐÂU LÀ ĐIỀU NHẮM TỚI KHI THỰC HIỆN CÁC BÀI VIẾT MỖI NGÀY
Khi mới viết blog mình nghĩ rằng mình sẽ đạt những điều sau
- Nhiều người ghé thăm website.
- Bán được nhiều sản phẩm/khóa học.
- Nâng cao được uy tín bản thân.
Bản thân sau một thời gian ngừng viết và nhận ra rằng tất cả điều này thật vô nghĩa. Khi bạn theo đuổi một mục tiêu không phải vì bản thân thì bạn sẽ chẳng kéo dài điều đó lâu, nghĩa là động lực ấy từ bên ngoài, bạn cho rằng bạn là mặt trời và các hành tinh hay người khác phải chú ý đến bạn.
Sự thật nhé: “Bạn chẳng là cái quần què gì cả!”
Cơ bản là bạn phải hiểu rằng viết là viết cho chính mình, đó là quá trình chia sẻ kiến thức những điều bạn học được và rút ra để từ đó sự hiểu biết sâu hơn, tường tận hơn về một chủ đề nào đó mà bạn đang mong muốn được tìm hiểu.
Cái cảm giác khi hoàn thành một bài viết dài hơn 1000 chữ cũng khá giống cảm giác thoải mái khi bạn giải quyết được một bài toán khó vậy, sự tạo ra các dopamine tự nhiên này làm bạn cảm thấy một điều tuyệt vời. Chính từ lý do này sau một thời gian ngừng viết và tự tìm hiểu thì bản thân mình biết rằng viết là vì chính mình.
Những ý tưởng khi đọc từ nhiều nguồn đầu óc mình tổng hợp và từ đó xây dựng nên một bài viết hoàn chỉnh, khi bài viết ấy hoàn chỉnh thì chính là thời điểm bản thân sẵn sàng để giải thích chủ đề/vấn đề đó tới một ai đó theo một cách đơn giản nhất. Do vậy, bản thân hiểu rằng mục đích viết chính là viết cho bản thân mình đọc.
KỶ LUẬT BẢN THÂN LÀ ĐIỀU THEN CHỐT ĐỂ ĐIỀU CHỈNH HÀNH VI
Một con người có nhiều lý do để hành động vì tiền, vì quyền lực, cơ bản là vì một áp lực gì đó để dẫn đến hành động nào đấy hằng ngày. Bạn thức dậy sớm hơn, làm việc trễ hơn, xa gia đình, nói lời nói không hay hoặc lời nói có ý nghĩa đều cần một gì đó để thực hiện. Kỷ luật là một dạng động lực nhưng bạn cần phân biệt và hiểu ra rằng động lực có hai dạng: Động lực bị động độc hại và Động lực chủ động.
Động lực độc hại đó là bởi bạn đang ép buộc bản thân hành động kéo bản thân ra khỏi các nguyên tắc các thói quen của bản thân mình. Lý do để bạn thay đổi hành vi không từ bên trong mà từ cái động lực ngắn hạn, nó không đi từ cái giá trị cốt lõi rằng bạn hành động vì chính bạn vì tư duy của bạn. Nói đơn giản bạn hành động vì cái tôi bên ngoài cái ước mơ, kỳ vọng đạt được điều của người khác mà không xác định được chính bản thân mình cũng như hiểu rõ bản thân mình.
Hiểu thế này, bạn thấy bạn nam nào đó có thân hình cân đối nhờ ăn kiêng, tập thể dục và dậy sớm, bạn nghĩ rằng bạn chỉ việc hành động như vậy thì cũng sẽ đạt được điều đó. Bạn ép cơ thể mình dậy sớm, ăn thức ăn chán ngán rồi tập thể dục điên cuồng. Thế nhưng bạn lại chưa hiểu bản chất dậy sớm là kết quả của quá trình làm việc và sinh hoạt điều độ, bạn ngủ sớm thả lỏng tư tưởng tự bản thân bạn sẽ dậy sớm, bạn ép bản thân ăn thức ăn lành mạnh nhưng lại lười tìm hiểu về các loại thực phẩm, vai trò của các chất dinh dưỡng như đạm, chất béo và chất xơ, vai trò của các loại vitamin đối với cơ thể. Nghĩa là bạn không có kiến thức để hiểu để biết được cái căn bản của nó là gì.
Trong khi đó kỷ luật chủ động không phải cái động lực giả tạo mà nó đi từ cái sự hiểu biết, hiểu rõ về nguyên nhân và kết quả của vấn đề cách mà hành động thói quen ảnh hưởng đến nhau để từ đó mới có thái độ, tư duy đúng trước khi hành động. Nghĩa là tầm nhìn của bạn xa hơn vì bạn được kiến thức chống đỡ để thực hiện hành động.
KẾT BÀI
Bài viết này mình nhằm viết cho bản thân mình là chính, mục đích của nó là khi mình đọc lại bản thân mình hiểu lý do mình viết blog viết những dòng và thực hiện các bài viết mỗi ngày. Mình không nghĩ có ai đó sẽ đọc, tuy nhiên điều đó không quan trọng. Bởi sau một thời gian mình hiểu rằng viết là viết cho chính điều bản thân tâm niệm. Nếu trên dòng đời bạn có thể thấy hoặc đọc những ý nghĩa của mình thì chào bạn, chúng ta có thể cùng nhau bước hoặc chí ít là có thể café về một điều gì đó thú vị hơn.
Chào bạn! Mình là Lĩnh.