Bài viết chào năm 2025

Mở đầu một năm mới, mở đầu một hành trình mới. Thời gian luôn có tính chất tương đối, nó giống như kiểu một thoáng qua. Nhiều khi bạn nhìn lại bạn sẽ thấy rằng một năm, một tháng và một tuần bổng sao trôi qua thật nhanh. Sự nhanh ấy vốn không phải là tính chất của thời gian. Thời gian chỉ là cách con người chúng ta đo đếm thời gian, một khoản thời gian trôi qua nó mang lại cho chúng ta một cảm giác gì đấy.

Nếu bạn ý thức về sự thay đổi thì bạn sẽ thấy một cảm giác mất mát, còn nếu bạn chẳng để ý đến nó để nó trôi qua như thể dòng nước thì bạn sẽ chẳng ý thức được sự qua đi nào của thời gian. Và bất chợt đến một lúc nào đó bạn đã đi qua một chặng đường thật dài, và nhìn lại tháng ngày đã qua như thể đang lật những trang sách của chính bản thân mình vậy. Nó là trang giấy trắng hay là một trang giấy với rất nhiều câu chuyện và trải nghiệm.

Mà khi đọc lại nó bạn sẽ khóc hay sẽ cười, một cảm giác về những tháng ngày qua đi về những điều mang đến cho bạn nhiều bài học về chính cuộc đời của bạn, qua đó bạn lớn lên trưởng thành lên để có được bạn của ngày hôm nay khi đọc lại những điều đó.

Và mình cũng vậy, mình đã có một năm 2024 như thế nào? Câu hỏi này làm mình phải ngồi xuống và viết lại gì đó cho năm đã qua và cho năm sắp tới. Dĩ nhiên nó không phải là lời oán trách, hay kiểu một hối hận vì những điều chưa làm hay vì những điều mất đi. Nó chỉ đơn giản là xem lại một thước phim và bạn sẽ có một bài học gì đó cho thước phim ấy mà thôi. Vậy thì chúng ta, vâng chúng ta vì nó không phải chỉ có mình mà còn có bạn nữa bắt đầu câu chuyện này thôi nào.

Thay đổi và thích nghi

Mình bắt đầu môi trường làm việc mới từ năm 2023 sau những tháng ngày không có một công việc ổn định ngoài kia, hay theo cách gọi tân thời là một kiểu freelancer. Nhưng không phải là một freelancer nào đúng nữa, vì mình chẳng sỡ hữu lấy một kỹ năng nào thật bài bản để mà có thể tìm kiếm thu nhập từ đó cả, nó chỉ là một sự hời hợt của những kiến thức và thiếu tính kết nối để có thể tạo ra thu nhập, mình chỉ kinh doanh và lấy lợi nhuận ít ỏi từ việc bán được hàng.

Hiếm lắm mới có người trả lương cho mình vì một shot quay video dựng phim bằng điện thoại hay một cái gì đó chẳng đâu vào đâu, họ chỉ đơn giản trả cho mối quan hệ của mình nhiều hơn là việc thật sự trả cho những giá trị mà mình mang lại cho họ. Nghĩa là mình chẳng có giá trị gì mấy theo những điều mà mình nghĩ.

Điều mình lời nhiều nhất trong giai đoạn này chính là những ly café được mời, thế nhưng mình có hiểu rằng ly café ấy chỉ bởi để họ có ai đó có thể trò chuyện.

Đến khi mình tỉnh ra thì mình đà Under 40 mất rồi. Mình vào trường học để làm công tác giáo dục tại một trường đại học tại vị trí tuyển sinh. Vào đây mình trở lại với công việc theo giờ hành chính với một chuyên ngành khác với những gì mình được đào tạo, với một mức lương vừa đủ. Thế nhưng mình hiểu được mình sẽ có được gì ở đây, và điều đó có thể giúp mình nuôi dưỡng những ước mơ của bản thân mình.

Thế nhưng mình không kiên định với điều đó và bị kéo vào vòng xoáy những điều không hồi kết và mất đi điều mình tự hào nhất trong suốt nhiều năm làm công việc tự do đấy chính là sự “tĩnh lặng”.

Nhìn lại những hứa hẹn

Lý do bạn tin ai đó bạn gắng bó vào một cái gì đó, công việc nào đó, ngoài những cái hiện hữu, ngoài thu nhập bạn có được mỗi tháng. Thì điều bạn mong cầu còn là một lộ trình và sự công nhận. Sự công nhận được thể hiện qua những cam kết có thể thực hiện được. Điều đó có gì sai không, theo mình hoàn toàn không. Bạn đi làm hay làm công việc gì đó, ngoài yếu tố vật chất thì còn có yếu tố tinh thần những điều bạn cảm thấy thoải mái, đó là sự cam kết về một tương lai ổn định và rõ ràng.

Thế nhưng, mọi điều không phải lúc nào cũng như bạn suy nghĩ. Ở đây có những thứ chỉ là thấy, nghe mà không thể sờ, những điều chỉ biết là sẽ có mà sẽ không phải là của bạn nếu bạn không có thực lực. Một lần nữa bạn lại bị rơi vào cảm giác của sự kỳ vọng. Khi bạn đặt điểm kỳ vọng xa hơn hiện thực bạn sẽ cảm thấy bạn đang rơi tự do mà không có một “sợi dây” nào để nắm lấy vậy. Cảm giác đó khá tương tự với việc bạn yêu một ai đó mà không được hồi đáp, thế rồi bạn trở nên quay lưng với tất cả. Và như vậy bạn đã mất đi sự quý giá nhất của bản thân mình là sự “tĩnh lặng”

Tâm ít mong cầu, lòng bổng thanh thản

Đời không trông chờ, chỉ có hững hờ

Tâm thấy nhẹ tênh, lòng đầy bình yên

Tìm lại chính mình

Giông tố qua đi và ánh sáng lại đến. Mọi điều cũng sẽ ổn thôi mà! Mình thường nói với bản thân về điều đó. Khi mà mình tìm lại chính mình trong những ngày đầu đầy hoài bão, những lòng vẫn bình yên, tìm cho bản thân được một chí hướng một con đường và đi trên đấy. Mở mắt để thấy những cánh hoa, bụi cỏ dọc hai bên đường. Những làn gió thoảng bên tai và không khí ấm áp của cái nắng, ánh nắng của ước mơ nơi cuối con đường. Con đường ấy thật đẹp, và cũng đơn độc nữa.

Thế nhưng mình biết ơn chính cuộc đời của mình. Mình có một gia đình tuyệt vời, hai đứa con của mình và người vợ đã luôn động viên cho mình. Dù đôi khi cô ấy cũng thật khắc nghiệt nhưng có lẽ mọi thứ đều đã được sắp đặt. Khi bản thân mình cảm giác thấy tĩnh lặng, yên bình thì mình lại có cảm giác biết ơn vì những điều bản thân đang có. Bạn thấy đấy chính mình không ở đâu xa. Nó chỉ cần bạn ngồi xuống, ngồi ở trong tâm chiêm nghiệm về những điều mà mình đang có, biết ơn điều đó và chấp nhận những điều đã và đang đến.

Mây trôi gió thoảng bên hồ

Trời xanh nắng vàng sớm mai

Lòng không gợn sóng

Đời buồn bổng vui

Sự tĩnh lặng trong tâm hồn

Chúng mình, chúng ta, bạn và tôi đều là con người, chúng ta có phần thể xác và tâm hồn. Hai điều đó là một rồi lại là hai. Cái hiện hữu chi phối cái bên trong, cái bên trong đủ đầy lại làm cái bên ngoài cảm thấy nhẹ nhàng.  Mọi thứ tác động qua lại lẫn nhau, mọi thứ chi phối tác động qua lại. Thế nhưng khi bạn cảm thấy tâm hồn bình yên thì bên ngoài thật đơn giản, cảm giác thiếu, cảm giác không có sẽ không còn nữa. Bạn sẽ chẳng phải chạy theo và đòi hỏi quá nhiều nữa. Vậy nên hãy giữ tâm mình dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào cũng bình yên nhé.

Bình yên hai tiếng nhẹ nhành

Người đi không chút vấn vương hồng trần

Ly nước chỉ có giá trị khi đưa đến đúng thời điểm

Bài học cuối cùng của năm nay đối với mình, dù kiến thức, tri thức hay lòng tốt nó chỉ tốt khi đúng thời điểm. Mọi thứ sẽ vô nghĩa sẽ sai khi bạn đưa nó không đúng thời điểm. Bạn lại nặng lòng về điều đó, cái nặng lòng là của bạn do tâm bạn sinh ra, chứ đâu phải của người ta. Bạn nặng lòng là vì bạn kỳ vọng, mong cầu được đáp lại. Thế rồi điều bạn nhận được không đúng. Thế nên tâm bớt mong cầu đời bổng sẽ vui. Bạn thấy cần không có nghĩa người ta cũng cần, bạn thấy giúp mà ngươi ta có muốn hay không thì chẳng biết được.

Điều quan trọng là bạn có mặt đúng thời điểm và luôn ở đó thế là đủ. Không can ngăn không nói trước và cả nói sau. Vì cuộc sống có các kỳ thi và mọi người ai cũng cần nó để vượt trưởng thành hơn mà.

Cảm ơn năm 2024, chào mừng năm 2025 nhé.

Tân niên ước vọng tràn trề.